30 tháng 11, 2013

Nhớ cơn mưa đầu mùa !

Chào bạn đã ghé thăm!

Giờ đây tôi đã gần năm mươi tuổi rồi mà vẫn còn nhớ cái  cảm giác sung sướng và thơ ngây  của cơn mưa đầu mùa ở quê tôi! Mà vẫn  không nguôi trong lòng tôi .Nó thổn thức , bồi hồi pha lẫn niềm nhớ quê khôn tả sau bao năm trời xa cách !!!! Bôn ban vì cuộc sống mưu sinh .
Hồi đó vào năm 1976! Quê hương mới hồi phục sau chiến tranh. Bọn trẽ chúng tôi đi chăn trâu vui nhất là những cơn mưa đầu mùa. Sau một  lúc trời vần vũ, đen kịch kèm theo tiếng sấm đì đùng phương xa và trời bỗng đổi gió ….. thế là cơn mưa đầu mùa bắt đầu.
Lúc đầu nhỏ hạt, bọn tôi tìm nơi ẫn nấp, chổ tốt nhất là các bụi cây Dưới cổ thụ. Nhưng lại nhớ thầy giáo dạy là khi mưa giông không nên trú nơi cây cao. Bon trẽ chăn trâu chúng tôi lại  tìm nơi cây thấp để trú. Bắt đầu mưa ào ào, mưa xối xã, mưa như trút nước Mưa cho cánh đồng khô nứt nẽ, cho các bãi cỏ cháy sém  sau mùa hè thỏa sức dịu mát đi buổi hè oi ả !






Đến lúc này thì chúng tôi mới bắt đầu đùa nghịch, tắm mát!!! Con trai con gái đều ở trần và các trò chơi đuổi bắt dưới mưa ! Đứa thì ngữa cổ lên trời như muốn hứng hết các giọt mưa vào miệng và hò hét. Đứa thì tìm các hố nước sâu bằng đầu gối để nhảy ùm vào đó, nước bắn lên tung tóe thật thích .Đàn trâu thì được bữa tự do và mát mẽ bởi vì chúng tôi mãi tắm.
Vui nhất là các trò chơi chống gối nhảy qua lưng nhau trong mưa !!! Vừa chơi vừa đùa nghịch dưới mưa, lưng đứa nào đen bóng với thêm nước mưa  trơn trượt thì nhảy qua là té đùng lăn chiêng ra bãi cỏ làm nước bắn lên rồi cả bọn đều cười như nắc nẽ ! Ôi sao vô tư thế ! sao vui vẽ thế ! tan biến đi tất cả mệt nhọc, gột rữa tất cả mồ hôi , bụi bẫn của lũ trẽ chăn trâu!!!
Bắt đầu về chiều. Trời mưa thưa dần rồi tạnh hẵn ! Một bầu trời trong xanh sạch sẽ như vừa mới được tắm gội vậy . Lúc này đây các côn trùng bắt đầu hả hê sau một thời gian khao khát . Đủ giọng ca nỉ non, dế có, giun có, nhái có, tạo nên bãn giao hưởng đồng quê tuyệt vời mà chắc đến hôm nay ai mà xa quê, sống tại thành phố thì thèm khát bài ca bất hủ đó !!!. Rồi đây là tiếng ì oạp của các chú ếch to nhất, trầm bổng nhất….
Đó là vào tối ! Lũ ếch sau bao ngày chịu hạn ! Giờ mưa đổ xuồng ! Tiếng giọi bạn tình. Râm ran suốt cả buổi chiều đến tối !
Thế là sau một buổi chiều tắm mát, tối nay chúng tôi lại í ới giọi nhau đi bắt ếch. (Trừ những đứa sợ ma không giám đi ) .Đêm nay trên cánh đồng như vào hội. Mỗi đứa một bó duốc rực sáng. Đi ra ngoài đồng, nhiều nhất là bên Đồng Họ, Cồn mọị, ngoài Bàu. Cầm trong tay cái bao cát có miệng ngược không cho ếch nhãy ra khi đã cho vào bao. Cứ thế mà tìm đến lũ ếch say tình quặp nhau từng đôi một, ì ộp kêu vô tư như không có ai vậy !!!! Đúng là ếch chết tại miệng thật ! Hồi đó sau chiến tranh, vắng người nên ếch nhiếu lằm và toàn ếch bà to đến 6,7 lạng luôn. Ếch đực nhỏ hơn ếch cái nên được ếch cái cỏng!!!!!  Cứ thế mà vồ, cứ quơ tay thật nhanh vào phía trước đầu nó thì không có con nào tượt cả, một mặt nó say tình, một mặt cứ theo phản xạ lũ ếch cứ phóng thẵng tới …. Và vào tay ta thôi . Nhiều khi vồ được cả đôi luôn chứ !
Cứ thế , bao cát nặng dần , tiếng ếch thưa dần , chúng tôi giọi nhau í ới đi về mà trong lòng sung sướng, hả hê ,được tắm mát, được nhiều ếch mỗi  đứa hơn 30 con là ít . Ngày mai lại có bữa cơm ngon với ếch xào sả ớt rồi! Ai có tham gia đi bắt ếch trong đêm mới cảm nhận được món ếch luộc chấm muối ớt!  
 Hôm nay ngồi nhớ lại một thời thơ ấu với kỹ niệm cơn mưa đầu mùa trong ngày đầu tiên trở về quê hương, ghi lại cái cảm xúc đó gửi đến cùng bạn trẽ….  Nhớ mãi quê hương ơi !
Lời bạt: Các bạn trẽ hôm nay cũng có cảm giác tắm mưa đó ! Bởi vì ai cũng có một thời tuổi thơ, một lần tắm mưa!  Nhưng mỗi người mỗi khác. Chắc chắn cảm giác đi bắt ếch đầu mùa thì bây giờ hơi hiếm, vì còn đâu ếch nhiều thế mà bắt như hồii xưa. (Cái này các bạn trẽ cứ hỏi ông bà, cha mẹ thì rõ) .
Bích giang ngày trở về ! Tháng 12 năm Quý Tỵ


Nguyễn Văn Trung 

3 nhận xét :

Unknown nói...

Eng Trung viết bài này hay quá !
Nhớ về một thời còn nhỏ,em cũng có cảm xúc tương tự .......
Nhất là đi bắt ếch ,nhiều vô kể ,làm thịt xong ,đem luộc đi rồi phơi khô giòn rồi đâm giả nát vụn để dành làm mì chính để nấu canh là bỏ vào một ít đó .Chà một thời vất vã quá !!!!!

Unknown nói...

Cảm xúc chân thật ! nhớ lại thời xưa mà thích quá !!! tuổi thơ trôi qua mất rồi!

Unknown nói...

Quê hương ơi !!! Tôi nhớ mãi những ngày tháng của tuổi thơ !!!!!
Cảm ơn Anh Trung đã ghi lại cuộc sống chân thực một thời của tuổi thơ
Thân !!!!