16 tháng 12, 2013

QUÊ HƯƠNG CHỐN THANH BÌNH

 Lâu lắm rồi tôi mới nghe lại khúc ca “ Cô tấm này nay” của nhạc sỹ: Ngọc Châu . Giai điệu trầm lắng, ngọt ngào, da diết của miền quê . Quê hương chốn thanh bình Có bầu trời xanh thắm xanh Đồng lúa thẳng cánh cò bay Lấp lánh cánh diều mơ ước tuổi thơ……. Tự dưng tôi thấy nhớ nhà và nhớ quê hương đến nao lòng, và ước mơ có dịp được về quê. Tôi lên thành phố sống với cùng gia đình đã hơn 10 năm. Giờ đây nhịp sống của thành phố đã quen thuộc lắm với tôi rồi.






 Nhưng không thể nào quên được ở quê .Tôi thèm lắm một tiếng gà gáy, tôi bâng khuâng đến thẩn thờ khi tưởng đến những vì sao lấp lánh trên bầu trời đen thẩm vào một đêm hè….. Bổng vào một đêm mùa hè nóng nực ngày 14 âm lịch. Cả thành phố mất điện . Tôi leo lên trên sân thượng cho mát, thì hởi ôi, lâu lắm rồi tôi mới được thấy trăng tròn và thanh bình đến kỳ lạ như cảm giác ở quê hương. Các âm thanh ồn ào, náo nhiệt của thành phố lắng bớt lại bởi vì mất điện, tôi càng thấy yên tỉnh hơn. Gió mát, trăng thanh, trời đầy sao ….. tôi như được về với quê hương của tôi vào những đêm rằm! Ôi! Quê hương chốn thanh bình! Nơi thành phố này, tiện nghi thật, sôi động thật,ví như ta muốn tắm thì cứ vào mở hết cở vòi hoa sen cho nó xối xả vào người, lạnh có, nóng có tùy thích,quá văn minh, quá hiện đại …. Nhưng đối với tôi tắm xong chẵng có cảm giác gì đặc biệt, vô hồn và khô khốc . Khác với quê hương, mỗi lần muốn tắm ta cùng nhau í ới bạn bè cùng lứa, rồi reo hò, rồi đua nhau cùng nhảy ùm xuống sông mát rượi, tha hồ mà trêu đùa, mà vui vẽ !!! Lặn ngụp thoải mái, tát nước vào nhau, đuổi bắt nhau …. Nhiều trò lắm mà ở thành phố này không có được. Ôi! Quê hương lâu lắm rồi, nơi thành phố này, người con đi xa chưa về được, nhớ lắm, trông lắm, yêu lắm: Yêu những con người mộc mạc, hồn nhiên , yêu cánh đồng vào mùa rộn rã tiếng cười nói vui đùa, yêu dòng sông xanh biếc lấp lánh ánh trăng vào đêm hè, nhớ lắm tiếng ve kêu râm ran mùa hạ, rồi gió lào đầu mùa thổi về ru tôi những giấc ngủ chập chờn của tuổi học sinh trong giờ học và chuẩn bị đòn hè ! Từ dạo tôi lên thành phố này, đêm không còn yên tỉnh, đêm không có ánh sao lung linh , thay vào đó là ánh đèn đường thắp lên mỗi tối về . Những âm thanh ồn ào của những phận người mưu sinh, tất bật ngày đêm, không có ranh giới của ngày và đêm như ở quê vậy. Đêm ở quê tôi yên tỉnh và thanh bình đến lạ lùng! màn đêm buông xuống thì mọi vật cũng như đi vào giấc nghỉ sau một ngày say sưa với cuộc sống. Chỉ còn lại tiếng nỉ non của côn trùng, giun dế tấu lên bài ca muôn thưở của nó, nhưng không ồn ào náo nhiệt và càng làm thêm đêm ở quê tôi sâu lắng thêm cái hồn quê vốn có tự ngàn xưa đến mãi ngày sau …. Quê hương ơi! Quê hương chốn thanh bình !!!!


3 nhận xét :

Unknown nói...

Mỗi ngày nột hoàn thiện và chất lượng thêm bạn nhé !

Nặc danh nói...

Quá hay bạn à !

Unknown nói...

Cảm ơn các bạn đã ghé thăm và để lại lời góp ý. Tôi sẽ hoàn thiện hơn nữa trong thời gian tới. Thân !!!!