Xứ Quảng
quê tôi - mảnh đất khô cằn
Đến
giọng nói nghe cũng nhọc nhằn đến lạ
Gió
Lào thổi xác xơ ngày mùa hạ
Mùa
đông dầm dề, mưa rả rích kéo lê thê
Bao lớp
người đã xa mảnh đất quê
Nhưng
người xứ Quảng vẫn đậm đà chất phác
Quen
biết nhau qua giọng nói, câu chào
Ở khắp
chốn, cùng trời vẫn nhận ra được người quê
Chất
giọng quyện với gió Lào nằng nặng khó nghe
Từ ngữ
thường dùng mô - tê - răng - rứa
Dấu nặng,
ngã phát âm vụng về như không rõ
Ngại
dấu ngã điệu đà dù biết đó là sai
Nên
đã biết bao nhiêu cô gái, chàng trai
Yêu
người khác quê, lại sợ ngày mai, người ta chê cảnh đường dài
Họ lại
chẳng hiểu giọng người quê, nên nhiều khi hơi ái ngại
Dù sống
tha phương họ vẫn hướng về xứ Quảng
Mong
muốn tìm người cùng quê để chia sẻ nỗi niềm.
.......
Ad
Nguyễn Thị Kiều Oanh (FACE) QT
2 nhận xét :
Bạn trang trí blog đẹp lắm.
Thơ của bạn cũng ha:Ngắn gọn,xúc tích.
Chúc bạn luôn vui.
Cảm ơn bạn LAN HUE đã ghé thăm ...
Chúc bạn sức khỏe .... Mong bạ thường ghé thăm ....
Đăng nhận xét