Ở quê tôi hiện nay đang rộ lên công việc xây lăng, xây
mộ. Ấy cũng là việc thường tình và cao cả
của người đang còn sống đối với người đã khuất, tỏ lòng thương tiếc và
trách nhiệm đối với tiên tổ đã có công sinh dưỡng ta đến ngày nay, khi mà cuộc
sống có phần ổn định và có điều kiện hơn trước. Đó là đạo hiếu của dân tộc Việt
nam, không thể ai chối từ ! Và ai cũng mong có ngày mồ mã tổ tiên, ông bà được
như thế .
Rồi cả hơn thế nữa, các cụ đang sống cũng lo cho mình
một chổ, bảo con cháu xây lắp đàng hoàng, uy nghiêm và chờ đến ngày tạ thế …..
(Giống như ngày xưa các cụ sắm sẵn cho mình cổ hậu sự bằng gỗ thật tốt vậy !)
Tại sao vậy ? Ra đi rồi cũng hẹn ngày về ! Tôi đang
miên man đi trên đường phố và nghĩ về quê hương như vậy sau một tháng về thăm bà con tôi, xóm làng
tôi ở ngoài Quảng trị khi trở về đây. Nơi tôi đã sống hơn nữa cuộc đời. Trong
tâm trí của tôi vẫn còn đọng lại một ký ức của một thời đó là tôi không quên được
mùi của quê hương! Kể ra thì hơi lạ, quê hương thì có nơi có chốn, chứ quê hương
có mùi gì mà mà hơn nữa cuộc đời rồi mà vẫn nhớ .
Thế đó các bạn ạ ! Có lần đang đi dạo bộ thong thả,
gió biển mơn man mát rượi, tôi chợt thấy có mùi cỏ non nồng nàn bị chà nát hay
là hương vị vào mùa cắt cỏ ven bờ ruộng đâu đây bay thoảng qua .Thì ra cách đó
không xa một bãi cỏ của công viên đã bị anh công nhân dùng máy xén cỏ vài giờ
trước …..
Cũng có dạo vào buổi chiều, tôi thường hay đi bộ để thỏa
sức ngắn cảnh và thơ thẩn nhớ về quê hương, thì tôi ngửi thấy mùi rơm rạ đang cháy,
tôi như đang mơ về cánh đồng quê tôi vào mùa đốt rơm rạ vậy. Đi được một đoạn
thì thấy trong nhà nọ đang thui chó bằng rơm !!!
Rồi một ngày chủ nhật nọ, đang đi chơi bằng xe đạp dạo
quanh phố phường cho thanh thản, thì bất chợt có mùi khoai lang nướng thơm lừng,
tôi như trở về tuổi ấu thơ vào mùa đông, ngồi trong bếp củi cho ấm áp và không
quên lùi thêm mấy củ khoai lang và cũng là mùi y như thế ……
Ba lần có chút đánh lừa cảm giác về mùi vị của quê
hương ở nơi phố phường cũng đem lại cho tôi những khoảnh khắc dể chịu, làm cho
tôi dịu bớt đi những căng thẳng, bụi bặm, ồn ào
của phố phường …. Không chỉ riêng tôi mà chắc các bạn ở quê lên thành phố
sống cũng có cảm giác như tôi vậy. Thế mới biết, lòng mình còn nặng với quê
hương, với ruộng đồng và xóm làng lắm.
Mùi của quê hương còn nhiều lắm, đó là mới gặp trong
thành phố này, chứ còn nhiều mùi mà nơi chốn thị thành không bao giờ có . Trong
cuộc đời, có những mùi vị ta cảm nhận được bằng giác quan bình thường, nhưng có
nhưng hương vị quê hương mà ta phải cảm nhận bằng cả tấm lòng mới thấy được giá
trị của nó, mặc dù nó rất gần gủi và giãn dị , tôi làm sao quên được mùi rơm rạ
thoảng gió sau vụ gặt. Mùi ngai ngái của bùn đất sau mùa bão lụt, mùi của phù
sa màu mỡ, mùi ẩm của nước với mùi se se của gió mùa hanh hao khi đông về nó được
pha trộn với nhau đậm chất quê nhà. Mùi của hoa lá, cây cỏ quanh ta trên quê
hương tôi giờ đây mỗi lần bất chợt có một hương vị nào đó tương tự là tôi lại
nhớ đến nó….
Tôi yêu quê là vậy, và các bạn cũng thế, nhưng chúng
ta lại bỏ quê lên thành phố hết lớp này đến lớp khác . Lúc đầu là lên thành phố
để học đại học , rồi ra trường chẳng mấy ai còn muốn trở về . Ngay cả không đi
học, khi đã có rất nhiều lý do, các bạn cũng bỏ quê đi tha phương lên thành phố
làm đủ nghề, cũng vì cuộc sống mưu sinh mà ta phải thế chẵng trách cho ai được ….
Trong cuộc sống nơi đô thị, hàng ngày ta vẫn hít thở
cái không khí đầy bụi bặm thì ta lại ước muốn hít căng lòng ngực cái mùi vị của
quê hương cho đã nhớ, đã thèm .Trở về nhà, mệt nhoài sau một buổi làm việc,
bưng bát cơm ăn ,lại nhớ về bát cơm lúa mới thơm lừng mà dẽo ngọt ở quê, thơm
mùi nắng mới… Ước vậy, mong thế đấy ,
nhưng chúng ta vẫn phải bỏ quê mà ra đi ?
Cái mùi của quê hương tinh khiết của đất trời ấy len lỏi
vào tận ký ức tuổi thơ của những người con đi xa quê hương, cũng như của bà con đang gắn bó với đồng
ruộng hôm nay .Tôi nhớ lắm những
ngày tháng đi
học, bên gia đình thân yêu , bên ruộng đồng, bên mùi rơm rạ của quê hương vĩnh cửu …..
Ra đi rồi cũng hẹn ngày về ! Ngày trở về với quê hương
thì chúng ta đã xế bóng cuộc đời, lúc này chúng ta thèm lắm cái tình quê. Bởi vậy
các cụ đi bao lâu, biền biệt phương trời rồi cũng quay về với quê cha đất tổ.
Các cụ cần lắm một nắm đất quê hương, một mùi của quê hương mà trong cõi lòng của con người khi sinh ra
đã được ấp ủ theo ngày tháng sống trên quê hương, dù đó là một ngày hay một năm
của đời người . Bởi vậy các cụ bảo con cháu xây lắp cho mình ngôi mộ sẵn, đàng
hoàng, uy nghiêm …..
Bích Giang mùa đông năm Quý Tỵ -Nguyễn Văn Trung
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét