17 tháng 9, 2014

LỜI RU CỦA MẸ

 A ự bao đời, lời ru của mẹ đã nuôi lớn tâm hồn bao thế hệ trẻ thơ bởi lời ru là tiếng nói đích thực từ trái tim mặn nồng yêu thương. Bao nhiêu âu yếm chở che, bao nhiêu dịu hiền ngọt ngào mẹ dành cho con, bao nhiêu ước vọng tốt đẹp, bao nhiêu nghĩa tình trĩu nặng lời ru…Mai ngày con đã lớn khôn, dù đi tới chân trời góc bể nào, hành trang con vẫn mang theo những lời mẹ ru… À…ơi…rồi lại…Ầu ơ…cất lên tự nhiên như cỏ cây mây trời xanh tươi, như dòng sông quê nhà êm đềm chảy, như vầng trăng thu dịu dàng tỏa sáng… 


Tiếng ru làm dịu nắng trưa hè, tiếng ru làm năm canh bớt dài, lời ru quấn quýt vỗ về âu yếm đưa bé vào giấc ngủ trong tình thương vô bờ bến của mẹ. Nào đâu muối mặn gừng cay, nào đâu thuyền bến chung thủy, nào đâu tình làng nghĩa xóm, công cha nghĩa mẹ ơn thày, những con cò con vạc lặn lội, chiếc áo nào bỏ quên trên cành hoa sen, nụ tầm xuân nào nở ra xanh biếc… dìu bé vào giấc ngủ ngon lành từ những lời ru chất chứa bao tình người tình đời của mẹ. Kho tàng ca dao đồ sộ là trí tuệ nhân dân, là túi khôn của dân tộc đẹp như muôn ngàn viên ngọc được mẹ phổ vào giai điệu ru con mượt mà đầy chất xúc cảm của tình mẫu tử đã tạo ra một âm hưởng rất du dương tha thiết. Như một nghệ sĩ dân gian mẹ thể hiện bao cung bậc buồn vui đời thường , mà chan chứa cả một trời tâm sự. Lời ru của mẹ đâu phải chỉ dành riêng cho em bé trong nôi, anh chị của bé và mọi người cùng nghe mà thấm vào lòng bao triết lý nhân sinh nhẹ nhàng mà thâm trầm thấm thía. Âm nhạc vành nôi thật là tuyệt diệu lắm thay, Mẹ ru cái lẽ ở đời/ Sữa nuôi phần xác, hát nuôi phần hồn” – (Nguyễn Duy). Nhờ vậy mà: “Mai sau con lớn vung chầy lún sân…” (Nguyễn Khoa Điềm). Lúc bôn ba đi tìm đường cứu nước, Bác Hồ nghe tiếng ru con cũng mềm lòng nhớ quê, nhớ nước:
Xa nhà đã mấy mươi niên
Đêm qua nghe tiếng mẹ hiền ru con
Chỉ một lời ru bé nhỏ mà đủ sức lay động những tình cảm lớn như vậy đó. Đẹp biết bao lời ru của mẹ đã dệt những hoa mộng bằng Tiếng Việt giàu thanh điệu trầm bổng ngân nga, gieo vào tâm hồn trong trắng của con cái hồn cốt của Tiếng Việt giàu và đẹp vô ngần cùng với bao bài học làm người, đó là dòng sữa tinh thần quý giá nuôi dưỡng suốt đời con. Không phải vô cớ mà nhà thơ Hồ Zếnh cứ da diết mãi:
Kiếp sau xin lại làm người
Để nghe non nước vọng lời mẹ ru

Lời ru ngọt lành của mẹ là những khúc ca muôn đời vẫn hay vẫn đẹp trong lòng ta.

Dương Hiền Nga

Không có nhận xét nào :