4 tháng 11, 2016

Nơi tôi sinh ra !

Làng Bích Giang nằm về phía Bắc đường 9 Từ Km 7 đến Km10 , được thành lập năm 1676 Vào thời Vua Vĩnh Trị (Năm thứ nhất) tức là vua: Lê Hy Tông . Làng tôi nằm cạnh dòng Sông Hiếu và được dòng sông ôm quanh hơn 2/3 làng tạo nên một cái điều gà căng tròn nếu nhìn tư google Map . Phía Bắc giáp làng Lâm lang – Phía Đông giáp Làng Định Xá – Phía Nam giáp Đường QL 9 –Phía Tây giáp làng Vĩnh An và Thạch Đâu . Nơi đó tôi được sinh, lớn lên, ra đi... ………và sẽ trở về!

(Đình làng Bích Giang)

27 tháng 9, 2016

Mùa gặt

Tháng 9 đầu thu, những bông lúa trên cánh đồng mênh mông nhanh chóng ngả vàng. Cơn mưa đầu mùa làm lúa vàng thơm hơn trong màu nắng nhạt. Thoáng chốc, gió mùa thu thổi nhẹ thoảng qua cuốn theo mùi thơm ngọt ngào, nồng ấm từ lúa như khiến người ta muốn tìm về miền ký ức xa xôi, nơi gắn chặt tuổi thơ lam lũ với những niềm vui giản đơn thôn quê.

Ngày ấy, cái thời chăn trâu, cắt cỏ, vùng vẫy trên những cánh đồng xanh mướt đã trôi xa. Thế nhưng mùa gặt mãi là ký ức đẹp vẫn nguyên vẹn trong trái tim của những đứa trẻ thôn quê. Mùa gặt mang hương lúa thơm nồng, mang luôn cả niềm vui về với miền quê nghèo.

Còn nhớ, mùa gặt của những ngày bé thơ, mẹ thường bảo lúa mùa thu là hạt lúa vàng. Lúc đó, lũ trẻ chúng tôi hiểu rằng lúa vàng của mẹ chỉ đơn giản là hạt lúa mang màu nắng nhạt của mùa thu. Thế rồi, khi bắt đầu ý thức được, tôi mới hiểu rằng lúa vàng mùa thu qua lời mẹ nói chính là hóa thân của mồ hôi, công sức, lam lũ của những người nông dân bám mặt trên đồng ruộng trong cái nắng hạn gay gắt. Cũng bởi lúa mùa thu không mấy khi được mùa.

Đọc tiếp

23 tháng 8, 2016

Thương cánh diều tuổi thơ !

Hoa có thể nở lại hai lần nhưng tuổi thơ không thể hai lần thắm lại. Ai trong chúng ta cũng trải qua tuổi ấu thơ đẹp đẽ và đầy sắc hồng. Tuổi thơ cứ như bảy sắc cầu vồng, đủ các gam màu sắc. Nó lung linh và huyền ảo.
Theo năm tháng, chúng ta ngày một khôn lớn, bước ra khỏi thế giới tuổi thơ tươi đẹp và sáng trong, để hướng tới những chân trời mới với những ước mơ và hoài bão mang tính thực tiễn hơn, có chiều sâu hơn..
Đọc tiếp

15 tháng 8, 2016

NGƯỜI MẸ !

Mẹ ôi! 

1- Hỡi ôi!
Khi biết chút ít về đạo hiếu
Thì mẹ đã trăng tà khuất núi
Ngọn lửa nhớ thương âm ỉ tháng năm dài
Một trăm bài thơ về mẹ
Chỉ là mấy giọt sương phơi
Không thấm ướt cây cỏ cõi lòng con hoang mạc!
Ôi! Đảnh lễ bụi đất nghìn trùng
Ôi! Đảnh lễ Tu Di sơn nghĩa ân cao chót vót
Ngôn và lời: Đốm mộng vẽ không hoa!
Tạc tượng làm sao giữa cõi ta-bà
Chân dung mẹ
Vẫn muôn đời
Trăng sao nước mây chập chùng khái niệm
Mẹ của tôi
Mẹ của quê hương
Là lục bát ca dao
Là cò vạc chuôm ao
Là lặn lội đồng sâu ruộng cạn
Là cõng gạo chợ chiều
Là gánh nắng đội mưa
Là áo vá bạc màu
Là nước mặn đồng chua
Là lụm cụm nương vườn
Là tảo tần bèo rau heo cám
Mẹ chắt từng giọt máu trắng
Để nuôi đàn con khôn lớn
Bàn tay khô gầy khéo léo vại môn dưa
Biến hoá bữa ăn cà muối mắm kho
Sắn độn cơm
Cơm độn khoai
Nhường nhịn cho cháu con ăn từng bữa
Vất vả lo toan chưa một lần than thở
Chưa một lần ngưng sức chèo bơi
Đứa này vừa sang sông
Đứa khác lại vào đời
Rồi mải miết chúng công danh sự nghiệp
Rồi mải miết chúng với vợ con
Với bầy đoàn thê thiếp
Mẹ rất xa tóc trắng bạc mù sương
Đường về quê trăm nỗi ngại ngùng
Mẹ vẫn là chiếc bóng đơn côi
Đêm đêm cầu kinh niệm Phật
Đêm đêm tay lần tràng hạt
Vẫn lủi thủi nhang khói từ đường
Vẫn liêu xiêu góc bếp đụn rơm
Tròng mắt cay cay
Tuổi nặng lưng còng
Vẫn bươn chải kiếm từng xu từng cắc
Để giúp đỡ cho cháu con khó khăn chật vật
Để tự nuôi sống mình
Lại còn mâm quả bát hương
Lại còn kỵ giỗ tổ tiên, lễ, tiết lân phường
Tang, tế, quan, hôn
Vắt kiệt sinh lực mẹ
Để gìn giữ gia phong, nền nếp!




Đọc tiếp

19 tháng 5, 2016

QUÊ HƯƠNG NỖI NHỚ


Trở về tìm mái nhà quê
Tìm hình bóng mẹ bộn bề nắng mưa
Tìm nắng xuyên ngọn cây dừa
Tìm hương mạ mới gió lùa thơm tho

Tìm đàn trâu với con đò
Áo bà ba mẹ câu hò trên sông
Nón lá nghiêng nắng nước ròng
Miền quê khó nhọc con còng con cua

Lục bình tim tím mùa mưa
Bồng bềnh một khúc sông khua mái chèo
Khói lên cháy bếp nhà nghèo
Con gà cục tác con mèo quẫy đuôi

Đọc tiếp

10 tháng 5, 2016

CAM LỘ QUÊ TÔI !

“ Nước Cam-lộ vừa trong vừa mát
Đường Cam-lộ nhỏ cát dễ đi…”


Tiếng hò của cô lái cất lên khi con đò ngang vừa tách khỏi bến hòa theo nhịp của mái chèo lúc nhặt lúc khoan, đưa nào khách lạ người quen từ bên này sông qua bên kia sông và ngược lại. Đó là hình ảnh đầu tiên của quê hương tôi: Cam Lộ.
Thật vậy, nói đến Cam Lộ không thể không nói đến dòng sông Hiếu Giang hiền hòa xuôi chảy với những chuyến đò dọc đò ngang dập dìu khách thương xuôi ngược và những con đường làng rợp bóng cây che, đất cát mịn màng.
Xin mời bạn hãy theo tôi về thăm Cam Lộ một chuyến.
Đọc tiếp

6 tháng 4, 2016

Đêm người say

Không còn sông mà hát
Ta ru ta thuyền trôi
Một đời ôm khôn dại
Người say đêm ru đời
Khi đời tàn ngọn lửa
Đêm cũng tàn năm canh
Em đã tàn xuân tứ
Ta lạc ta độc hành
Không còn sông mà hát
Người say ru đò trôi
Người say mộng là thật
Đêm cạn dòng trăng soi
Mình con đường hun hút
Hắt hiu khuya chân cầu
Đêm người say tìm bạn
Mình và bóng tìm nhau…



Ngữ Nhã (giới thiệu)

29 tháng 3, 2016

14 BÀI HỌC RÚT RA TỪ NGHÈO KHÓ


1. Khi bạn hết tiền, bạn sẽ biết đâu là những người bạn thật sự.
Bố mẹ tôi là những người rất nhân hậu, ông bà luôn sống rất chan hòa, giúp đỡ hàng xóm và những người khó khăn mà họ biết. Ông bà cũng có khá nhiều bạn bè. Đến lúc gia đình tôi gặp sự cố, bố mẹ tôi phải lao đao khốn đốn xoay sở mọi cách thì cũng là lúc những “người bạn” đó đột nhiên biến mất.
Hóa ra là việc tốt bụng và hào phóng không phải lúc nào cũng được đền đáp. Khi bố mẹ tôi không còn gì để “cho” nữa thì những người xung quanh, những người mà chúng tôi nghĩ là bạn, cũng đều nhanh chóng xoay lưng đi. Và tất nhiên, vẫn còn đó những con người tốt bụng đã giúp đỡ và luôn bên cạnh gia đình tôi trong cơn hoạn nạn cho đến tận bây giờ.
Đọc tiếp

8 tháng 3, 2016

CÓ MỘT MIỀN QUÊ NHƯ THẾ

Ai cũng có một miền quê như thế
Có con đò, có một dòng sông quê
Năm năm, tháng tháng, ngày ngày bộn bề
Lũy tre làng, con đê bình yên lắm

Ai cũng có một miền quê gửi gắm
Gửi tấm lòng, gửi những giấc mơ xưa
Tuổi thơ nô đùa dưới những cơn mưa
Hát nghêu ngao, chăn trâu và đuổi bướm

Sau cơn mưa, nhìn những trái ổi vàng ươm
Trẻ leo cây, đứa thì nhảy hái
Ôi ! Quê nghèo quanh năm đầy hoa trái
Cũng bộn bề bên bãi sắn nương dâu


Tuổi thơ xưa, nay có còn đâu
Chơi ú tim, nhảy dây làm xe đất
Lau sậy kia thay cờ cùng nhau phất
Lập trận đàn, đất đá ném vào nhau






Đọc tiếp